Trần Thục nói ra: “Nguyên Tử đâu, gọi điện cho nó, người nhận là Quan Nhã.”
Bà ngoại giọng điệu kỳ quái nói: “Nguyên Tử là ai, mẹ cũng sắp quên nó rồi. Hừ, đứa con trai kia của con từ lúc có bạn gái, liền quên ổ chó của mình, mỗi ngày ở nhà con gái người ta, không biết còn tưởng là làm con rể tới nhà.”
Trần Thục tựa như chưa nghe thấy.
Bà ngoại tiếp tục phàn nàn: